Những lời nói khó nghe ít nhiều sẽ khiến bạn tổn thương. Nhưng chẳng ai có thể sống thay bạn được cả, chỉ có chính bạn mới có quyền chịu trách nhiệm cuộc đời của mình. Thế nên buồn đến mấy rồi cũng sẽ qua, chỉ cần không đặt vận mệnh của mình vào tay người khác quyết định là được.
Ký ức chợ quê khắc ghi vào trí nhớ tưởng rằng cuộc sống đủ đầy rồi không bắt gặp nữa. Văn hoá làng quê vẫn như xưa nhưng tiến bộ hơn nhiều khi phương tiện đi lại không còn lạc hậu như ngày xưa gồng gánh lỉnh kỉnh tốn nhiều thời gian mang hàng lên chợ bán mà vèo một cái đã tới nơi.
Thèm cái cảm giác bình yên của quê hương mình, được trở về hít một tí không khí ở nhà. Không còn là sự ồn ào nơi phố thị đông nghịt người xa lạ, không phải ngột ngạt với luồng khói bụi thành phố sáng rực ánh đèn khi hoàng hôn đã tắt.
Vào một buổi chiều muộn cuối tuần, tôi cùng một anh bạn già ngồi nhâm nhi ly trà đặc bên gốc cây xoài cằn cỗi, ngay trước dãy phòng trọ chật hẹp với đủ mọi âm thanh sinh hoạt thường ngày vào giờ tan tầm.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.